*BBT:
Mychal Massie là một ngòi bút có uy tín, một xướng ngôn truyền thanh
tại Los Angeles. Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả.
Một
buổi chiều nọ, trên trang "twitter" của tôi, có người đã hỏi tại sao
tôi không ưa đám Obama. Nói cho rõ hơn, họ đã viết: "Tôi phải
hỏi, tại sao ông ghét cặp Obama? Tại sao Ông không ưa hình ảnh lễ giáng
sinh của gia đình Obama? Câu hỏi có vẻ riêng tư, cá nhân, chứ không
liên quan chi đến chính sách đường lối chi cả."
Tôi không dấu diếm chi, là tôi rất coi thường vợ chồng Obama. Và tôi đã trả lời cho người hỏi tôi trên trang twitter, rằng tôi không thích đám Obama, vì chúng đã phạm phải việc làm thay đổi điều thuộc về nền tảng của đất nước tôi/chúng ta ,khiến nó trở thành thứ mà chỉ có thể xem như một quốc gia cộng sản.
Tôi không ghét bỏ chúng vì sự khác biệt nào cả, nhưng tôi phải lên tiếng cáo buộc chúng là một lũ kỳ thị màu da nặng nề, chúng là tín đồ Leninist trung kiên đã coi thường giá trị truyền thống của đất nước Hoa Kỳ. Obama đã lấc cấc khinh bạc uy tín của chức vụ lãnh đạo mà hắn đang nắm trong tay, và Michelle thì ngang nhiên lộ liễu khinh thường dân da trắng.
Tôi không thích cặp Obama vì hai người này vênh váo cái hạnh của hoàng đế và hoàng hậu. Tôi mong mỏi sự trang trọng với chiếc ghế Tổng Thống, và tôi đòi hỏi lòng yêu nước và thương dân từ người được giao phó thiên chức lãnh đạo quốc gia. Tổng Thống Reagan và Phu Nhân đã thể hiện lòng yêu nước và thương dân không gì sánh. Ông Bà Reagan đã làm cho người dân Mỹ cảm thấy hãnh diện về họ và những thành quả do chính họ đã tạo dựng.
Có ai dám nghĩ rằng Tổng Thống Reagan lại đi chỉ thị cho Bộ Tư Pháp hành xử như một tổ chức băng đảng bao giờ chưa? Tổng Thống đương nhiên là một chính trị gia. Và ai ai cũng đều biết rằng những người làm chính trị không ít thì nhiều đều bóp méo sự thật, nếu không nói là láo khoét trắng trợn. Nhưng riêng Obama thì lại đưa gian dối, thiếu lương thiện, lừa gạt, xuyên tạc, lươn lẹo, gây hoang mang ...lên hẳn mức độ vực thẳm mới. Họ đã ra rả làm tổn thương và sĩ nhục đến cái lễ độ cần phải gìn giữ trước quần chúng.
Tôi không ưa cặp Obama, vì cả hai cùng lộ liễu mù quáng trong trường hợp của Louis Gates, giáo sư Havard. Ông giáo sư da đen này lái xe bất cẩn, bị chận lại, thì ông ta lại lớn tiếng hống hách cự nự, bắt buộc nhân viên công lực phải làm nhiệm vụ. Obama bèn lên tiếng chửi bới là sở cảnh sát Cambridge đã "hành động ngu muội", ra cái điều có như vậy mới đáng hãnh diện về America! Tôi xem câu nói đó là một phỉ nhổ vào mặt những người đã nằm xuống cho đất nước này, để rồi một người Kenyan, cùng với họ hàng hang hóc đang trong tình trạng di trú bất hợp pháp của hắn, có thể ào ạt đến đây, chẳng những tự do sinh sống, mà còn nhảy vọt lên những vị trí tột đỉnh quyền hành trên thế giới ! Riêng Michelle tha hồ mà căm ghét và chà đạp lên dân da trắng, nhờ có người Mỹ đủ mọi sắc tộc, mọi màu da đã đổ máu để cho người đàn bà này có quyền làm như vậy.
Tôi có một câu nói: "Khi người đời có tánh dấu diếm, dĩ nhiên là người đó có những điều cần phải che dấu". Chưa có ông Tổng Thống nào phải tiêu nhiều triệu bạc cho việc che dấu kín mít hồ sơ quá khứ của mình. Và những câu chuyện mà vợ chồng Obama đã tiết lộ ra, bây giờ đã rõ ràng là không đúng với sự thật. Obama nói láo về những chi tiết như hai người đã gặp gở nhau như thế nào, ở đâu. Hắn nói láo về cái chết của bà mẹ. Trước đám đông, Michelle đã nói láo về chuyện Obama được thừa hưởng năm trăm nghìn đô từ gia đình. Obama đã nói láo về chuyện ông già hắn phục vụ trong quân đội, và buồn nôn hơn nữa là chuyện ông ta hoạt động nhân quyền.
Trong một diễn văn trước Quốc Hội Lưỡng Viện, Obama đã nói láo trước cả thế giới về Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ. Hắn cũng đã công khai xỉ vả, xài xể một dân biểu quốc hội đang tại chức. Obama đặt để chung quanh hắn toàn những chuyên gia xã hội chủ nghĩa, kỳ thị cuồng tín. Hắn hành xử ngược lại những điều lệ bảo vệ đàn bà và trẻ con, điều mà chính tổ chức Planned Parenthood cũng không làm. Obama có thái độ thù nghịch với giới doanh thương, và hung hãn không thân thiện với Do Thái. Vợ Obama tự thưởng mình quyền xử dụng thẻ tín dụng American Express Black Card, cái thẻ ăn tiêu xộp nhất trên thế giới.
Tôi lên án lũ Obama, vì trong khi người dân Mỹ đang khốn đốn, mất nhà cửa, mất công ăn việc làm, mất cả tiết kiệm hưu bổng, thì Obama và gia đình vừa kiêu căng phô trương lối sống vương giả, vừa đi lại xách động dị biệt giai cấp.
Tôi không thích đám Obama, tôi cũng chả cần xin lỗi, cũng chẳng rút lại những nhận xét công khai của tôi về họ và những đường lối của họ. Chúng ta phải nghiêm chỉnh lên án đám này về tội chúng bất kính đối với nhân dân Hoa Kỳ, và những hành vi quyết tâm vi phạm và xem thường hiến pháp, mà lẽ ra chính họ phải bị ràng buộc.
Việc mất cảm tình với đám này, chẳng can hệ chi với màu da cả. Mà chỉ đơn thuần ở hạnh kiểm tư cách, ở thái độ và đường hướng của họ. Và tôi cũng không giấu diếm, là đã rất coi thường lũ này về trò chơi kỳ thị của chúng.
Quyết tâm của tôi, là làm mọi cách trong khả năng của mình, để đoan chắc hắn chỉ trị vì có một nhiệm kỳ. Tôi còn nhiều chuyện muốn nói nữa, nhưng xin tạm kết luận nơi đây. Tôi nghiêm trọng lên án giới truyền thông đã bao che, không điều tra cặn kẽ, như giới truyền thông đã làm đối với các tổng thống Clinton và Bush, đã không vạch trần bộ mặt thật của chúng trước toàn dân. Chưa hề bao giờ có cái màn kịch một tổng thống da trắng và phu nhân dám coi thường luật pháp, huênh hoang phô trương quyền hành chức tước, chơi cha trên đầu mọi người, như cặp Obama đang làm vì ỷ vào màu da của họ.
Trong một bài báo của tôi, tựa đề "Nero In The White House", tôi đã viết: "Cả đời tôi, dù là trong hay ngoài lãnh vực chính trị, tôi chưa bao giờ chứng kiến những trò thiếu lương thiện như vầy ..".
So với những giai đoạn đen tối nhất trong nhiệm kỳ của các tổng thống tiền nhiệm, thói tự tôn, cứng đầu và kiêu căng của Obama vẫn chưa ai bì kịp. Nếu so sánh với Obama, thì nhân vật Nero trong bài báo của tôi rất đáng được phong thánh.
Nhiều người Mỹ mong muốn được hãnh diện lây, khi người đầu tiên cùng màu da với mình được đắc cử Tổng Thống. Nhưng thay vì vậy, người ta đã chứng kiến một người đàn ông nói láo bẩm sinh, một người đàn bà suốt kiếp xấu hổ về đất nước Hoa Kỳ; những đường lối thất bại, những dọa dẫm bình dân giáo dục chưa từng thấy ở bất cứ lãnh tụ chính trị nào.
Tác giả : Mychal Massie
Dịch giả : LMN
Source : http://mychal-massie.com
No comments:
Post a Comment