Trong
những ngày cuối cùng của trận chiến, Tháng Tư 1975, trong khi Cộng Sản
tràn ngập mặt trận Bà Rịa, cắt đường từ Saigon ra Vũng Tàu với chiến xa
yểm trợ, những người lính Nhảy Dù thuộc Trung Ðội 2-Trung Ðội 15 thuộc
Tiểu Ðoàn 1 Nhảy Dù vẫn còn cố thủ để cho đơn vị rút đi. Toàn trung đội
đã hy sinh vào những phút cuối cùng của cuộc chiến, trong đó có người
lính Dù linh hiển mang tên Nguyễn Văn Bảy, nằm lại trong khu vực gần cầu
Cỏ May.
Theo lời kể của người lính Dù, hiện nay sinh sống tại Bà Rịa mang
danh hiệu MÐ.90, thân xác người thất trận nằm chơ vơ, lạnh lẽo, thỉnh
thoảng vài người chăn bò và dân chúng qua lại xót thương đắp đổi cho anh
vài nắm đất, qua thời gian, nơi anh nằm xuống trở thành một ụ đất cao.
Sau trận chiến người chiến sĩ xả thân vì đất nước nằm lại, không một
manh chiếu, một mảnh poncho, chỉ được vùi bằng đất cát quê hương.
Mãi đến năm 1995, theo phong trào đưa dân phía Bắc di dân vào Nam làm
ăn sinh sống rầm rộ, một người lính Bắc Việt giải ngũ là anh Phạm Văn
Kiên, cùng gia đình vào Bà Rịa, mua lại một mảnh đất hoang dã giữa rừng
cây tràm, cây cừ, cỏ dại, có ụ đất cao, mà một người dân địa phương là
ông Hai Lì cho biết đó là nấm mộ chôn một người lính Dù không rõ họ tên
từ năm 1975.
Những điều linh hiển
Cám cảnh cho thân người chiến sĩ bị vùi thân nơi này, và cũng để dọn
dẹp lại nơi canh tác, năm 1996, vợ chồng anh Phạm Văn Kiên quyết định
cải táng hài cốt người lính miền Nam vào một góc vườn và lập trang thờ
để hương khói.
Về việc cải táng này, anh Phạm Văn Kiên đã bàn bạc cùng với một vài
anh em lối xóm, cũng là bộ đội giải ngũ từ ngoài Bắc vào đây sinh sống
một đợt, là sẽ tiến hành vào ngày mai. Bỗng dưng tối hôm đó vào khoảng
10 giờ đêm, cô em gái của anh Kiên mới ngoài Bắc vào thăm, đang ngủ,
ngồi bật dậy chỉ mặt vào anh Kiên nói:
- Ngày mai mà mày đào, mày sẽ chết!
Xương cốt và thẻ bài của ND Nguyễn Văn Bảy.
|
Nói xong câu đó, cô em lại nằm xuống ngủ bình thường. Gia đình anh
Kiên cũng không hiểu sao cô em gái anh lại có thái độ hỗn hào như thế?
Tại sao phải chết khi đào ụ đất?
Trời sáng, hai vợ chồng người lối xóm đến phụ giúp việc cải táng,
bỗng dưng cô em gái của anh Kiên mặt mày đỏ gay, tay cầm một nhánh cây
chỉ mặt anh Kiên nói với một giọng khác thường:
- Coi chừng chết nhé!
Nói xong cô ấy cầm nhánh cây cắm xuống chỗ gần ụ đất và sau đó té
xuống bất tỉnh. Mười phút sau, cô tỉnh dậy mà cũng không biết mình đã
nói gì. Hồ nghi, anh Phạm Văn Kiên đến chỗ nhánh cây, nơi cô em gái vừa
cắm xuống, nhẹ nhàng dùng cái bay thợ hồ cào nhè nhẹ trên lớp đất thì
thấy một trái M79 hiện ra. Nếu không có sự cảnh báo của cô em, có thể
với nhát cuốc đụng trái đạn, sẽ phát nổ và gây chết chóc cho những người
đứng gần.
Rất nhẹ nhàng, cẩn thận, anh Kiên cào đi những phần đất trên ụ đất
cao, tìm thấy thân hình của một người lính, thân xác và quân phục đã rã
mục, di cốt chỉ còn lại 2 ống xương đùi, một sọ người, vài đốt xương nằm
vương vãi. Lẫn lộn với xương cốt là một dây đạn M16 đã bị hoen rỉ, 4
trái đạn M.79, 2 trái lựu đạn M26, một dây kim khí màu trắng có hình
thánh giá, một ít đạn M16, đôi giày đã mục nát nhưng còn đôi vớ, và một
ít đồ lặt vặt, và quí nhất là một thẻ bài có khắc tên: Nguyễn Văn Bảy,
SQ: 59/182638 - LM: B.
Anh Phạm Văn Kiên đã bỏ tất cả vào một cái lu nhỏ và chôn ở góc vườn.
Trước khi chôn xuống, anh Kiên đã cẩn thận ghi lại những chi tiết về
tên họ, số quân và loại máu B trên thẻ bài vào cuốn sổ gia phả của gia
đình mình.
Trong cuộc nói chuyện với anh Phạm Văn Kiên qua điện thoại vào tối
Thứ Sáu 11 Tháng Giêng từ Mỹ, anh Phạm Văn Kiên, người lính Bắc Việt
giải ngũ, gốc gác Ðồ Sơn, Thanh Hóa đã cho chúng tôi biết, anh nguyên là
bộ đội, đã tham gia trận đánh năm 1979 với Trung Quốc và sau khi giải
ngũ, vào Nam lập nghiệp năm 1989. Anh Kiên cho biết năm 1998, khi gia
đình làm ăn khấm khá, vợ chồng anh Kiên bàn bạc xây lại căn nhà lớn hơn
để ở. Trong ngày chở gạch cát, xi măng về để khởi công xây dựng, thì
buổi tối cả hai vợ chồng đều thấy trong giấc mơ, một người lính to cao,
đen, bận đồ rằn ri về nói:
- Hai vợ chồng chú thím tính xây lại nhà thì nhớ xây nhà cho tôi với nhé! Tôi là Bảy đang ở góc vườn nhà chú thím đây!
Vì vậy, vợ chồng anh Kiên sau đó, xây nấm cho ngôi mộ và bàn trang để thắp nhang. Mỗi năm vào ngày lễ, Tết, giỗ Chạp gia đình đều cúng bái thắp hương cho anh Bảy như là một thành viên trong gia tộc.
Ngôi mộ người lính Nhảy Dù trong khu vườn người lính Bắc Việt giải ngũ.
|
Những tấm lòng chiến hữu
Cho mãi đến ngày 19 Tháng Tám 2011, qua những câu chuyện, và sự tìm
tòi, nhóm “bốc mộ” của anh em Nhảy Dù đã tìm được 4 quân nhân hy sinh
tại vườn nhà ông Hai Lì. Từ đó, nhóm tìm mộ mới biết câu chuyện hài cốt
của anh Nguyễn Văn Bảy chôn trong vườn gia đình ông Phạm Văn Kiên. Về
cấp bậc TSI của anh Kiên là do một đồng đội của anh cùng trung đội cho
biết.
Nhiều anh em trong gia đình Mũ Ðỏ đã có dịp ghé lại nhà anh Phạm Văn
Kiên đều được anh Kiên cho xem tấm thẻ bài cũng như những dòng chữ anh
đã ghi rõ trong gia phả của dòng họ anh. Bà con lối xóm đều tin vào sự
linh hiển nên thường vẫn hương khói cho anh Nguyễn Văn Bảy. Anh Phạm Văn
Kiên cũng cho biết khi xây ngôi mộ cho anh Bảy, gia đình anh cũng bị
đàm tiếu là “xây mộ, thắp nhang cho lính Ngụy!”
Nhóm anh em Nhảy Dù đã đến thăm và cảm ơn vợ chồng anh Kiên đã cải
táng, xây mộ cho TSI Nguyễn Văn Bảy, và ngỏ ý muốn đem anh Bảy về nhà
thờ giáo xứ Long Hương vì theo lời kể, người ta tìm thấy giây thánh giá
bên cạnh hài cốt của anh Bảy.
Sự cải táng không thể tiến hành ngay vì sự quyến luyến của gia đình
anh Phạm Văn Kiên là người đã chăm sóc ngôi mộ này hơn 20 năm. Trong
thời gian này, các chiến hữu Mũ Ðỏ còn ở lại trong nước hay đã ra nước
ngoài như Mỹ, Canada có lòng đều tạo cơ hội thăm viếng, giúp đỡ hai gia
đình của ông Hai Lì cũng như Phạm Văn Kiên. Một Mũ Ðỏ ở Canada đã tài
trợ cho chuyến thăm viếng của anh em đến Bà Rịa và một chiến hữu BÐQ
khác đã có lòng chịu lo toàn bộ chi phí để cải táng và đem anh Bảy về
nhà thờ Long Hương, mà trong trang báo này, anh em không muốn nêu rõ
danh tánh.
Cho đến ngày 28 Tháng Mười Hai 2012 gia đình Mũ Ðỏ mới cải táng di
cốt của anh Nguyễn Văn Bảy từ một chiếc lu đã chôn trước đây qua một
chiếc quách nhỏ vào nhà hài cốt giáo xứ Long Hương (Bà Rịa).
Hiện nay trong 4 hài cốt gởi tại chùa Bửu Thiền, một hài cốt đã được
người thân nhận đem về quê là TSI Võ Quang Hàng, còn lại 3 quân nhân là:
Trần Văn Hà, Trương Vi Cử và một Vô Danh. Nếu quý vị nào có lòng nhang
khói cho các anh gởi tại đây xin vui lòng liên lạc với Thích Trung
Thông, chùa Bửu Thiền, đường Lý Thái Tông, khu Cầu Xéo, huyện Long
Thành, tỉnh Ðồng Nai.
Hài cốt của TSI Nguyễn Văn Bảy hiện để tại giáo xứ Long Hương, liên
lạc qua Linh Mục Phạm Minh Tân, giáo xứ Long Hương, thành phố Bà Rịa,
Vũng Tàu.
Chúng tôi, người viết bài này mong mỏi bản tin được phổ biến, để gia
đình các chiến hữu Nguyễn Văn Bảy, Trần Văn Hà, Trương Vi Cử... thuộc TÐ
1ND có thể nhận ra thân nhân của mình.
Chúng tôi xin ghi số điện thoại của những người trong cuộc để gia đình các tử sĩ có thể liên lạc tìm thân nhân hoặc giúp đỡ:
- Phạm Văn Kiên Tổ 1, khu phố 1, thành phố Bà Rịa, tỉnh Bà Rịa-Vũng
Tàu. Số Phone: 01666496797, người đã có công cải táng, xây mộ và chăm
sóc mộ phần của TSI Nguyễn Văn Bảy trong suốt hơn 20 năm.
- Anh Hai Lì, nhân chứng tại địa phương 0984748392.
- Anh Viên, danh hiệu MÐ.90, người kể chuyện 0903721529.
Người Việt
Cầu mong có dịp sẽ ra thăm các anh lính thuộc QLVNCH.
ReplyDeleteMột người lính 2/41/22 BB.