Công an tiếp tục giả dạng côn đồ để tấn công và hành hung hai người
bất đồng chính kiến là chị Bùi Minh Hằng và anh Nguyễn Chí Đức. Mặc Lâm
theo dõi câu chuyện qua lời kể của hai nạn nhân sau đây.
Luật rừng ở Hà Nội
Mặc Lâm: Thưa chị Minh Hằng chúng tôi có tin từ ngày hôm
qua rằng khi chị về Hà Nội để làm thủ tục vụ kiện ông Chủ tịch Nguyễn
Thế Thảo đã bị một số côn đồ theo dõi và hành hung, câu chuyện này ra
sao chị có thể cho biết thêm chi tiết không?
Chị Bùi Minh Hằng: Ngày hôm qua tòa án Hà Nội gửi giấy báo mời
Minh Hằng ra tòa để làm việc về đơn kiện chủ tịch thành phố Nguyễn Thế
Thảo. Trong khi Minh Hằng ra tòa thì có Nguyễn Chí Đức và vài anh chị em
Hà Nội áp tải Minh Hằng đi cùng bởi vì sợ nguy hiểm bởi vì khi Minh
Hằng từ quê về đến Hà Nội vào lúc 10 giờ sáng đã phát hiện ra mình bị
theo dõi. Ngay sau đó Minh Hằng đã chụp được hình ảnh và biển số xe của
những kẻ này, liên tục từ sáng cho đến 2 giờ chiều.
Mặc Lâm: Chị có nghĩ đây chỉ là một băng cướp nào đó hay không vì hiện nay tình trạng cướp bóc rất phổ biến tại Hà Nội?
Chị Bùi Minh Hằng: Cướp thì không bao giờ nó dám để cho người
mình phát hiện công khai mà nó vẫn có vẻ như muốn tấn công cả. Khi ra
đến khu vực chợ Hàng Da có một nhóm ba tên gần như khiêu khích thì Chí
Đức mới chống xe xuống, cậu ấy nói rằng chúng mày muốn gì. Lúc ấy hai
bên sát vào để đánh nhau và Minh Hằng đã can gián rồi. Sau đó Chí Đức
chở Minh Hằng về nơi nghỉ, khi đến đấy thì Minh Hằng sững người lại thấy
cái tên đã bị mình chụp ảnh lúc sáng đứng ngay trước mặt Minh Hằng! Khi
nhìn thấy nó Minh Hằng rất ngạc nhiên và kêu lớn lên và ngay lập tức nó
rồ ga nó chạy. Khi nó bỏ chạy thì Chí Đức đứng phía sau hô luôn, Chí
Đức hô là cướp cướp…
Mặc Lâm: Khi ấy bà con chung quanh phản ứng ra sao?
Chị Bùi Minh Hằng: Rõ ràng xác định lúc đó là kẻ gian thì toàn
bộ khu phố ấy toàn dân phòng và người dân khu phố hay chạy xe ôm người
ta rượt đuổi cùng với Chí Đức. Sau đó chặn được cậu này ở chặng đường
cách đó vài trăm mét. Lúc đó cậu ta chưa nhận mình là công an nữa. Minh
Hằng chạy theo mọi người đến nơi, cuối cùng cậu ấy chồm ra đánh Minh
Hằng mặc dù lấc ấy có hai người dân phòng đang giữ tay cậu ấy. Khi chồm
vào đánh Minh Hằng thì những thanh niên có mặt ở đó phẫn nộ và đánh cậu
ấy. Khi họ đánh cậu ta quá đau cậu ta mới kêu lên rằng mình là công an.
Mặc Lâm: Mọi người lúc ấy có tin cậu ta là công an hay không và thái độ của người dân ra sao?
Chị Bùi Minh Hằng: Khi cậu ta nhận mình là công an thì những
người dân quanh đấy người ta yêu cầu cho người ta xem giấy tờ. Lúc ấy
tay cậu ta đã bị còng nhưng cậu ta rút ra một cái giấy cho anh dân phòng
xem sau đó anh dân phòng này xác nhận anh ta là an ninh. Sau đó họ mở
còng cho anh ta. Khi được mở còng rồi thì anh ta tỏ ra rất hung hăng anh
ta gọi điện cho một chục kẻ nữa đến theo anh ta.
Anh em Hà Nội nghe tin mình bị tấn công thì đến ngồi cùng với Minh
Hằng ở một quán cà phê. Khi ngồi trong quán cả phê thì chính anh này anh
ấy kéo một nhóm người rất hùng hỗ đi vào trong quán. Lúc ấy Minh Hằng
ngồi với một người bạn còn lại toàn bộ chủ quán với nhân viên đều ra
ngoài hết vì quá sợ hãi. Minh Hằng nghĩ rằng cứ mặc kệ xem anh ta làm
gì. Anh ta đi vào đi ra theo kiểu hăm dọa thôi, không hỏi han hay đụng
chạm gì tới Minh Hằng cả. Sau đó anh ta dẫn cả đội quân này giống như
một cảnh đi lùng sục dọc con phố đó. Theo Minh Hằng nghĩ thì chắc là anh
ta lùng sục Chí Đức và anh ta cũng muốn cho nhân dân quanh đó thấy uy
thế của anh ta.
Vừa rồi là chị Bùi Minh Hằng cho biết diễn tiến câu chuyện công an
giả dạng côn đồ để theo dõi chị và bị người dân rượt bắt. Sau đó chúng
kiếm đối tượng trả thù là anh Nguyễn Chí Đức vì anh Đức đã truy bắt
chúng cùng với dân phòng. Anh Đức kể phần còn lại với chúng tôi vào trưa
ngày hôm nay sau khi anh bị bọn côn đồ tấn công, anh Đức nói:
Anh Nguyễn Chí Đức: Buổi sáng tôi đến công ty của tôi ở
chỗ khu công nghiệp Thăng Long là chi nhánh của Bưu điện Hà Nội, tôi
thấy rất nhiều người lạ chỗ gần nhà tôi nên tôi sinh nghi. Công ty của tôi ngay chi nhánh tôi làm thì nó rất đồng
không mông quạnh, gọi là khu công nghiệp Nam Thăng Long, rất là vắng
cho nên người lạ vào là biết ngay. Khi tôi vào thì anh bảo vệ cho biết
lúc vừa rồi có người hỏi nhưng anh bảo vệ không biết là ai. Đến giờ ăn
trưa tôi ra quán ăn, vừa đi một đoạn thì bị họ phục kích trong bụi rậm
họ đánh tôi tới tấp. Họ cầm gậy họ vụt khoảng 5 hay 6 người gì đấy. Lúc
ấy tôi chưa mê man nhưng coi như là hoang mang rồi tại vì xe bị ngã.
Trong khu công nghiệp rất là vắng, họ từ bụi lùm họ nhảy ra và từ đó
đánh tôi tới tấp. Họ cầm gậy vụt vào đầu tôi nhưng tôi che đầu và la to
đừng đánh vào đầu tôi kẻo tôi chết. Lúc ấy họ đạp vào mặt, như vậy là
tiếp theo tôi bị công an đạp vào mặt! Tôi khẳng định công an chứ không
phải là côn đồ vì xưa nay tôi không gây thù oán cho bất kỳ ai trong xã
hội, thậm chí tôi còn hay giúp người khác. Trong sự việc này tôi tin
chắc trăm phần trăm là công an đánh tôi.
Mặc Lâm: Sau khi bị đánh nặng nề như vậy anh chạy đi đâu để trốn?
Anh Nguyễn Chí Đức: Tôi phóng xe tới một chỗ rồi nằm
nghỉ. Tôi gọi cho bạn vì tôi không dám gọi công an vì chắc chắn tôi có
gọi thì công an vẫn không làm gì. Gọi cơ quan thì tôi sợ ảnh hưởng tới
ngành và họ đưa về bưu điện Hà Nội làm xét nghiệm cho tôi thì cũng chìm
xuồng thôi cho nên tôi gọi bạn hữu anh em cho tin tưởng.
Tôi rất là đau, đau ở phần lưng, chân thì không sao vẫn đi được nhưng
mặt thì u mê cả lên và phần lưng là đau nhất. Họ chưa cầm gậy vụt vào
đầu tôi nếu mà vụt vào đầu thì có khi tôi chết ngay chỗ đấy, chả có ai
biết cả. Công an tuy nó dã man nhưng nó còn giữ mạng sống cho tôi. Họ
cầm gậy rất to tôi cảm giác cây gậy đấy mà vụt vào đầu một cái thì chắc
là bể như quả táo.
Mặc Lâm: Dù sao cũng chúc mừng anh vừa thoát chết. Xin cảm ơn và mong anh chóng bình phục.
No comments:
Post a Comment